Nhật ký sau một chuyến đi từ thiện

Được viết bởi Set Education. Đăng ngày 11/10/2010. Đăng trong Chia sẻ. Lượt xem : 6071

 

phoca_thumb_l_img_0072

Đến với dãy nhà nuôi dạy những em bé mồ côi, chúng tôi thật sự xót xa khi nghe vang lên đâu đó tiếng hát ngây thơ của các bé tại đây

” Vì em không cha, vì em đã mất mẹ…

Xin hãy lau khô giọt nước mắt trong lòng em…”

Nghe lời bài hát sao buồn quá! Vậy mà các bé hát thật hồn nhiên. Xót xa … Những mầm sống thơ ngây, lớp trẻ tương lai lẽ ra phải được đón nhận sự chăm sóc, yêu thương đủ đầy nhất từ cha mẹ. Vậy mà …

phoca_thumb_l_img_0162

Tự hỏi, từ khi vừa lọt lòng đã bén duyên với cổng chùa, không biết được vị ngọt của sữa mẹ, bén duyên với thức ăn chay… các em thiệt thòi nhiều quá.

“Trẻ em như búp trên cành

Em không có tội, em cần được chở che”

Những cặp mắt tròn xoe,môi xinh chúm chím, có lẽ tạo hóa lấy đi tình thương cao lớn nhất của hai tiếng ” gia đình” thì lại được bù đắp cho các em sự bụ bẫm, đáng yêu này. Những trang giấy trắng ấy được sống trong sự bảo ban của các ni cô chùa Bình An. Ngẫm nghĩ, dù sao đó cũng là điều tốt, ở đây “25 đứa con” – cách gọi âu yếm của các ni cô, được học hành, được giáo dục tốt trong sự yêu thương và đùm bọc của các ni cô. 

phoca_thumb_l_img_0054

Cũng mừng vì trên thế gian này còn có những nhà hảo tâm, những ngôi chùa, những tu viện, những mái ấm để các em bé mồ côi, các cụ già neo đơn nương tựa, để những mảnh đời khỏi bơ vơ giữa chợ đời.

Một chuyến đi không khải là nhiều, nhưng ta nghiệm ra được nhiều điều lắm. Hạnh phúc là cho đi, có lẽ vậy! Đến với cộng đồng, đến với trẻ thơ chợt thấy lòng ta thanh bình đến lạ. Ta thấy ta đang sống đúng nghĩa cái sống trên đời.

phoca_thumb_l_img_0169

10-10-2010

Kỷ niệm 1 chuyến đi

Lành Lê

(AUS)(+61)450321235
(VN)0909809115